Thứ Sáu, 19 tháng 10, 2007

Cô gái mù hiếu thảo




“Tôi sống đến ngày hôm nay là nhờ vào đứa con gái mù lòa gặt thuê cấy mướn, nó làm đủ mọi công việc kiếm gạo nuôi tôi. Thấy con mù lòa phải quần quật làm thuê suốt tháng suốt năm, nghĩ mà nhói cả lòng” – Lời của bà Huỳnh Thị Hai, 72 tuổi, cụt chân, mẹ của cô gái mù Nguyễn Thị Chậm ở ấp 1, xã Vĩnh Thuận Tây (Vị Thủy, Cần Thơ) thật cảm động.

Nguyễn Thị Chậm sinh năm 1966, di chứng ban sởi đã làm mù đôi mắt lúc cô 11 tuổi. Gia đình nghèo, không đất đai nên dù mù lòa cô vẫn phải lao động cật lực để kiếm cơm ăn, nuôi mẹ già vừa bị cụt chân, cổ lại bị bướu hành hạ. Cô không từ công việc gì người ta thuê mướn như cấy lúa, gặt lúa, làm cỏ, trồng màu…về nhà thì nấu rượu, nuôi heo…

Cô Chậm tâm sự: “Người sáng mắt họ làm nhanh, còn mù như em làm chậm, ba ngày mới gặt xong một công lúa chỉ được 35.000 đồng. Nhờ siêng năng cần mẫn nên được bà con thương, việc gì khả năng em làm được bà con kêu làm. Đời làm thuê làm mướn nhiều gian khổ, nhất là phải ngâm mình trong nước bùn, gặt trong ruộng lúa khép kín của đê bao còn giữ thuốc trừ sâu, phân bón, hóa chất. Mẹ em đau ốm, bệnh tật nên em càng phải cố gắng làm để kiếm tiền giúp mẹ”.
Nhìn căn nhà trống trước hở sau, một cô gái mù với mẹ già cụt chân vin tựa vào nhau để sống, chúng tôi không khỏi bùi ngùi thương cảm.

Anh Nguyễn Văn Nở, Chủ tịch Hội người mù huyện Vị Thủy (Cần Thơ) nhận xét: “Cô Nguyễn Thị Chậm là hội viên tiêu biểu về lao động và là người con hiếu thảo. Cuộc sống khó khăn, vất vả nhưng cô không bao giờ than phiền hay oán trách”.

Nhọc nhằn gian khổ trên đường kiếm bát cơm manh áo cho gia đình. Vậy mà cô Chậm luôn nở nụ cười, bằng sức lao động, bằng mồ hôi ướt đẫm của mình để kiếm đồng tiền bát gạo nuôi thân và mẹ già. Thật đáng trân trọng.

Không có nhận xét nào: